Childhood,  Memory,  Poem,  Quang Ngai,  Special Editions,  Vietnamese

Mỹ Khê, Quảng Ngãi

Đã lâu lắm, tôi xa vùng đất mẹ
Còn nhớ gì trong tiềm thức mênh mông?
Hàng dừa cao đầy trái dọc ven sông
Những cây dúi, trên con đường đi học (1)

Cây Dúi

Mấy trái thị vàng trên cao chót vót
Mùi khoai lang phơi lát những nong đầy (2)
Hoa trái lạ thơm từ những lùm cây
Cả cộng cỏ cũng thơm mùi đất mới

Cây Thị

Những hòang hôn khi trời vừa xẩm tối
Chạy tung tăng bên mẹ dưới trăng vàng
Đâu cuối đường hò giã gạo còn vang
Lẫn tiếng nói cười bay theo gió biển

Khoai Lang

Mảnh đời tôi lúc ấy chẳng ưu phiền
Thời cắp sách mới ê a đi học
Trải năm tháng dài bụi đời lăn lóc
Còn thoảng đâu chút kỷ niệm mờ xa

Có một hôm theo cha mẹ đến sân ga
Là lần cuối tôi giã từ Quảng Ngãi
Chuyến tàu đời qua những đọan chông gai
Tuổi thơ đã khuất mờ như ảo ảnh

 

(1) Có ai nhớ cây Dúi, trái vàng, và cả con “dui dúi” cũng màu vàng không?
(2) Người ta hay phơi đầy những lát khoai lang trong cái nong dưới nắng.

Chuẩn Trương - 2004